Gửi em lời xin lỗi chân thành


Ngày em lên xe hoa là ngày hạnh phúc nhất của cuộc đời em! Nhưng có lẽ đó cũng là ngày buồn nhất của cuộc đời anh!. Anh biết mình đã sai rồi, chính tại vì anh quá vô tâm, quá hững hờ để rồi lạc mất em mãi mãi.

Đã từ lâu rồi anh luôn coi em là người yêu của anh, thế mà anh không biết quan tâm, không biết chia sẻ, không biết chăm sóc em. Tại vì anh quá dại khờ, tại vì anh quá thật thà phải không em! Đến khi đã mất e thật rồi anh mới cảm thấy ân hận, có lẽ sự ân hận này sẽ theo anh suốt cuộc đời còn lại của mình. Anh yêu em, anh luôn muốn em được hạnh phúc, anh chấp nhận hết những gì thuộc về em, những gì xung quanh em dù những điều đó có thế nào đi chăng nữa,vì vậy anh luôn nghĩ rằng để cho em quyết định tất cả hạnh phúc e lựa chọn, nhưng anh không hề biết rằng anh phải cho e niềm tin, cho e can đảm, làm chỗ dựa cho e thì e mới lựa chọn đuợc, đằng này không những thế, anh còn làm em phải buồn, và không có sự lựa chọn cho quyết định của mình, anh thật là một kẻ đại ngốc.
Dù đã quá muộn, đã không còn gì nữa, anh vẫn muốn gửi đến me một lời xin lỗi chân thành nhất từ đáy lòng mình. Anh biết rằng em sẽ hạnh phúc bên nguời mình đã phải chọn, anh biết người ấy yêu em thật chân thành, còn em một khi e đã quyết tâm thì e sẽ làm được, em sẽ yêu người ta. Điều đó làm anh cảm thấy thanh thản em ạ. Với anh, khi đã yêu một ai rồi thì suốt cuộc đời này anh sẽ không bao giờ quên, bởi vì tình yêu với anh đó dù là kỷ niệm đẹp hay buồn thì a sẽ luôn nhớ mãi những tình cảm mà hai người đã dành cho nhau, đó là những tình cảm rất thật phải không em!
Có thể sau này thời gian sẽ xoá mờ đi nỗi nhớ nhưng tình cảm sẽ vẫn còn mãi trong lòng anh. Nếu bây giờ có một điều ước, anh ước rằng được trở lại như ngày xưa quá, để anh biết mình phải mạnh mẽ để chăm sóc, gìn giữ và bảo vệ tình yêu của mình như thế nào. Giá như ngày xưa anh đừng vô tâm, anh đừng hững hờ, anh đừng dại khờ thì bây giờ có lẽ đã khác rồi em nhỉ! Anh không trách số phận, anh không trách định mệnh , anh chỉ trách chính bản thân và lý trí của anh thôi. Ngày xưa, con tim anh đã biết yêu em, biết thở cùng nhịp đập với con tim của em thế mà lý trí của anh thì cứ mãi vẩn vơ để rồi hững hờ, để rồi viển vông không biết lo cho những điều hạnh phúc giản dị, bình thường ngay trước mắt mình, mà cứ nghĩ đến những điều xa vời hơn. "Ôi hạnh phúc đâu chỉ có cơm ngon và áo đẹp..." bây gìơ anh thấm thía điều ấy rồi thì đã quá muộn. Kể từ khi mất em, anh thấy công việc mình làm, cuộc sống của mình hiện nay nó đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi, anh thấy mình gần như mất hết tự tin trong cuộc sống bây giờ có lẽ anh chỉ sống với mục đính vô định nào đó cho đến khi anh tìm lại được một điều gì đó thật lớn lao hoặc một nguời nào đó có thể thay thế hình bóng em trong lòng anh thôi. Nhưng có lẽ là không bao giờ tìm lại được nữa, mặc dù anh biết cuộc đời này còn dài. Vì trên cuộc đời này chỉ có mỗi Em là Em thôi.Anh biết và anh hiểu điều đó.
Trong trái tim anh vẫn luôn giữ mãi hình ảnh đẹp về em. Em vẫn mãi là hathuong, một cô gái hay cười hay nói, sống rất chân thành, cởi mở nhưng cũng rất hay dỗi hờn và đôi lúc rất lặng lẽ khi ở bên cạnh anh, một người con gái mạnh mẽ và quyết đoán và đôi lúc làm cho người khác cũng phải sợ. Giá như bây giờ được chọn lại con đường đi của chính mình một lần hay một nghìn lần nữa (anh hơi tham phải không bởi vì một lần cũng không còn nữa) thì con tim, tình cảm và cả lý trí của anh nữa sẽ vẫn lựa chọn mãi chỉ một mình em thôi. Anh sẽ không bao giờ làm em phải buồn, phải khóc, phải giận anh nữa đâu. Hỡi người yêu ơi!!! Anh muốn hét vang lên rằng anh yêu em nhiều lắm e có biết không! Anh muốn nắm tay em đi hết cuộc đời này quá, dù đau khổ hay hạnh phúc anh sẽ dắt em đi, sẽ không bao giờ anh buông tay em ra dù chỉ một lần nữa đâu. Bây giờ trời đã bước sang mùa hè rồi, anh ước có một giấc mơ được dắt em đi trên những con đường hoa phượng đỏ lang thang khắp nơi từ thủ đô xa xôi này đến thành phố quê hương anh quá! Để đôi ta mãi mãi vẫn còn bên nhau. Ôi giấc mơ mãi chỉ là những giấc mơ. Một giấc mơ muộn màng! Một lần nữa Người yêu ơi, ngàn lẫn anh xin lỗi! Tình yêu ơi! ngàn lần tôi xin lỗi! Hãy tha thứ cho anh nhé dù chỉ là một lần và dù chỉ là trong suy nghĩ thôi. Mãi trong cuộc đời này em sẽ sống hạnh phúc nhé!
Ngày em lên xe hoa có lẽ anh sẽ không có mặt đâu. Ngày ấy là ngày em đẹp nhất trong cuộc đời, và em bảo rằng a không muốn nhìn thấy em đẹp à! Không phải đâu e ạ, bởi vì trong trái tim a hình bóng e đã quá đẹp rồi, và hình bóng ấy là chính của riêng anh, Anh sẽ lưu giữ mãi hình bóng ấy trong tim. Nhưng có một điều chắc chắn rằng anh sẽ luôn ở bên cạnh em dù không phải là gần gũi nữa rồi (có thể là đã rất xa) dù em có muốn hay không e nhé!

Share

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More